top of page
Tìm kiếm
Ảnh của tác giảReal Bean Coffee

TẬP 7 - Episode 7: CÀ PHÊ VÀ CUỘC SỐNG | COFFEE AND LIFE

Viết Cho Một Trái Tim Muốn Tìm "Yên"

Writing For A Heart Wants To Find "Peaceful"


Con đường dài thẳng tắp lặng lẽ dòng người thưa dần một cách lạ thường trong ngày Chủ Nhật vốn đã ồn ã từ lâu. Có thể dễ dàng nhắm mắt lại lắng nghe âm thanh của thiên nhiên đang vô tình tạo ra. Rõ nhất có lẽ là tiếng nhịp tim của chính mình đang nhẹ nhàng hòa cùng nhịp điệu của cuộc sống này. Như cách mà ta sống giữa thành phố đông đúc, chen lấn này vậy, chúng cũng chạy theo sự hối hả mà bản thân mình tạo nên. Ta chạy đua với vòng xoáy cuộc đời thì nó chạy đua với sự lưu thông liên tục của các mạch máu để giúp cơ thể không gục xuống sàn nhà vì những ngày làm việc mệt nhoài. Để rồi như ngày cuối tuần này, nó không phải dùng hết các bó cơ để thúc đẩy bản thân chạy tới chạy lui với thời gian ngắn ngủi. Hôm nay nó sẽ "Yên".

The long straight road was quiet, the flow of people was unusually thin on a Sunday that had long been noisy. It is easy to close your eyes and listen to the sounds nature is inadvertently making. The most obvious is probably the sound of your own heartbeat gently blending with the rhythm of this life. Just like how we live in the middle of this crowded, jostling city, they too run after the hustle they create themselves. We race with the vortex of life, it races with the constant circulation of blood vessels to keep the body from collapsing on the floor because of tiring working days. Then like this weekend, it doesn't have to use all the muscles to push itself to run back and forth in a short time. Today it will be "peaceful".


Lại quay chân vào cửa hàng cà phê quen thuộc ấy. Gọi cho mình một cốc cà phê cũng không lạ hơn là mấy.

Back to that familiar coffee shop. Ordering me a cup of coffee is not very strange.

"Một đen đá không đường nha em".

"A black stone without sugar, you".

Lại quay lưng vào cái bàn gỗ ngày nào cũng đặt lưng xuống để giải quyết công việc thường nhật. Mà nay có chút lạ là cái bàn, cái ghế này bữa nay là dành cho sự nghỉ ngơi. Màn hình điện thoại giờ không còn các dòng kế hoạch deadline nữa mà chỉ còn hình chiếc đĩa than quay vòng đều đặn phát ra bài hát yêu thích ngày nào suýt quên lãng. Các dòng trạng thái trên mạng xã hội cũng dần tắt lịm đi mà thay vào đó là đôi ba câu tâm sự trong hộp thư của một cô gái nào đó thức tới nửa đêm để kể với mình. Bao lâu rồi không mở lòng ra lắng nghe một người lạ xa vời nào đó rồi nhỉ? Có lẽ là từ khi mình bận rộn với cuộc sống mưu sinh. Xin lỗi nhé cô gái nào đó phải chờ đợi một sự hồi âm chân thành.

Turning back to the wooden table every day to deal with daily work. Now, it's a bit strange that this table and chair is for rest today. The phone screen now no longer has the lines of planning and deadlines, but only the image of a rotating vinyl record that plays a favorite song that was almost forgotten. The status lines on social networks also gradually disappeared, but instead were a couple of sentences in the mailbox of a certain girl who stayed up until midnight to tell me. How long has it been since you opened your heart to listen to a distant stranger? Maybe it's because I'm busy with my living life. Sorry some girl has to wait for a sincere reply.


Ly cà phê vơi đi một nửa, câu chuyện ai kể đã cũng đến lúc đóng lại bằng vài ba câu an ủi, động viên. Không chỉ một hai người nữa, tấm lòng hôm nay rộng lượng chút nữa để có thể ôm ấp nhiều người hơn bằng các cảm xúc chân thành và nhẹ nhàng nhất có thể. Là tìm bình yên trong bình yên của người lạ. Đâu ai dạy mình rằng phải tìm cho mình sự bình yên từ xung quanh mình mà không phải từ lòng người đâu. Chỉ là do mình quá đỗi nhiều sóng gió trong lòng nên dễ đồng cảm với trái tim muôn vàn đau thương ngoài kia đó chứ. Lan toả những điều tích cực trong tận trong tim mình cho người khác cũng là một cách tạo ra "Yên" mà, nhỉ?

The cup of coffee is half empty, the story whoever told it is time to close with a few words of comfort and encouragement. Not just one or two more people, today's heart is a little more generous to be able to embrace more people with the most sincere and gentle emotions possible. Is to find peace in the peace of strangers. No one taught me that I have to find peace from around me, but not from people's hearts. It's just that I have too many storms in my heart, so it's easy to sympathize with the painful heart out there. Spreading the positive things in your heart to others is also a way to create "Peaceful", right?


Đảo mắt qua một vòng quán cà phê bỗng dừng lại tâm mắt ngay chậu hoa ngay góc quen của quầy pha chế của quán. Có lẽ là nơi nhẹ nhàng nhất của quán. Tôi hay gọi quán là Thánh Địa Của Văn vì chỉ khi ra đây ngồi thì các ý tưởng hay con chữ mới được thỏa sức tuôn trào và bay bổng theo sự yên bình mà quán đem lại. Có ồn ào nhưng nó vừa đủ làm ta chú ý vào không gian, có đông đúc nhưng sẽ làm ta không bị đánh mất bản thân vào những thứ nhạt nhẽo từ màn hình điện thoại. Nó mang màu sắc bình yên từ không gian decor với các bức tranh thuở xa xưa cùng các ván gỗ được đóng khung ở quầy bar và một số nơi khác, là các bóng đèn vàng phong cách vintage quen thuộc thời Pháp thuộc nhưng kèm vài món đồ quen thuộc của Việt Nam ở thời đại ông bà ta. Lòng người yên bình ở không gian bình yên là vậy, là trong lòng có chút chững lại nhìn nhận xung quanh mình vài điều nhỏ bé giản dị. Là trong lòng dù có dậy sóng thì ngồi lại nơi nào đó làm mình bỗng quên đi các bộn bề ngoài cánh cửa của quán cà phê.

Rolling my eyes around a coffee shop, my eyes suddenly stopped at the flower pot at the familiar corner of the bar counter. Probably the most gentle place of the restaurant. I often call the shop the Holy Land of Van because only when I come here to sit, can the ideas or words freely flow and fly according to the peace that the shop brings. There is noise but it is just enough to draw our attention to the space. It is crowded but will make us not lose ourselves in the bland things from the phone screen. It brings peaceful colors from the decor space with old paintings and framed wooden planks in the bar and other places, the familiar vintage style yellow light bulbs of the French colonial period but with a few dishes. familiar clothes of Vietnam in the era of our grandparents. That's how a peaceful person's heart is in a peaceful space, that's a little slow in his heart to see around him a few simple little things. It is in my heart that even though there are waves, sitting somewhere makes me suddenly forget the chaos outside the door of the cafe.


Câu chuyện loay hoay bên ly cà phê màu nâu đen huyền bí những vẽ ra các dải màu của cuộc sống này. Màu đen ấy như thể là tấm nền đơn giản để các sự hỗn tạp, và phức tạp nhất trong tim mình vẽ lên những đường nét của cuộc sống vội vàng này để ta nhận được một bức tranh vô định hình dáng, không một chút cụ thể nào mà như mình tưởng tượng rằng nó sẽ giúp mình cảm thấy nhẹ nhàng hơn mà nó làm mình nhìn kĩ lại sẽ thấy rằng cuộc sống này không phải cứ cần những thứ rõ ràng để đưa ra quyết định sẽ phải làm gì mà đơn giản ta nhìn vô nó thì sẽ biết lòng mình đang cảm thấy thế nào để đi theo tiếng gọi trong lòng mình mà quyết định. Không vội vàng, hối hả mà là dừng lại để quan sát sau đó đưa ra quyết định mình sẽ lại bình yên hay bận rộn với cuộc sống này. Điều mà ta làm sẽ vẽ nốt bức tranh trong lòng mình, tốt đẹp hay xấu xí thì đó cũng là sự "Yên" mà ta đã chọn và đồng hành cùng.

The story of fiddling around with a mysterious dark brown coffee, but drawing the color bands of this life. That black color is like a simple background for the chaos, and the most complex in our hearts to draw the lines of this hasty life so that we get an amorphous picture, without any specificity. How can it be that as I imagine it will help me feel lighter, but it makes me look back and see that this life is not all about clear things to decide what to do but simple If we look at it, we will know how our hearts are feeling so we can follow the call in our hearts to decide. Not in a hurry, but in a hurry, but to stop to observe and then make a decision whether I will be peaceful again or busy with this life. What we do will paint the picture in our hearts, good or bad, it is also the "Ơeaceful" that we have chosen and accompanied.

Author: Ha Yen

Source: nhungngontaydan.com

------


Xem thêm một số bài viết khác về Real Bean Coffee:

Read more articles about Real Bean Coffee:







16 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page