top of page
Tìm kiếm
Ảnh của tác giảReal Bean Coffee

TẬP 6 - Episode 6: CÀ PHÊ VÀ CUỘC SỐNG | COFFEE AND LIFE

Ly đen nóng và Em

Hot black coffee and You


Cốc cà phê vẫn lẳng lặng rơi vài giọt nặng trĩu tâm tư một cô gái đang ngoài đôi mươi tuổi xuân. Tôi thấy em ngồi ở đó, một mình và lặng im như sự tĩnh lặng của tách đen nóng trên bàn.

The coffee cup still quietly fell a few drops heavy with the mind of a girl in her twenties. I saw her sitting there, alone and silent like the stillness of the hot black cup on the table.


Em khoác lên mình chiếc sơ mi công sở vào một sáng se lạnh của mùa Xuân và khoác lên tâm hồn mình một vấn vương của đời. Tôi thấy em cứ ngắm nhìn những giọt đen ánh nặng trĩu ấy rất lâu. Lâu như thể em muốn thời gian ngưng đọng lại để những giọt buồn kia không đè nén lên tâm hồn mong manh của em nữa vậy. Cả hai cách nhau một chiếc bàn đơn sơ nhưng tôi thấy khoảng cách về nỗi lòng và tâm hồn hình như là không có.

She puts on an office shirt on a cold spring morning and puts on her soul that questions life. I saw her looking at those heavy black drops for a long time. As long as she wants time to stand still so that those sad drops don't press down on her fragile soul anymore. The two are separated by a simple table, but I see that the distance between heart and soul seems to be nonexistent.


Tôi gọi cho mình một cốc bạc xỉu ấm nóng. Trái ngược với sự lắng đọng cảm xúc của em, hôm nay tôi muốn tận hưởng cái se lạnh bất thường của những ngày Xuân đến giữa thành phố nhộn nhịp nơi miền Nam xa xôi. Tôi muốn trái ngược cảm xúc của em để mình biết đâu sẽ có thể dần hoà hợp với các u buồn em đem đến đây, giữa một khung cảnh nhộn nhịp người đi kẻ tới luôn phiên. Nỗi buồn của em như một điểm nhấn nhỏ bé, như một đốm sáng e ấp giữa các ánh đèn neon lập loè những niềm vui giả tạo. Em khác biệt với thế giới, còn thế giới giống nhau với các vũ trụ trơ trọi. Và, khoảnh khắc em đưa mình nghiêng qua bên tôi, tôi vẫn cứ đắm chìm vào em, ánh mắt tôi vẫn hướng về tách đen nóng trên bàn đã ngưng đọng lại các giọt đen nơi tấm lưới lọc kim loại thô sơ. Còn em hướng mắt về khuôn mặt ngơ ngác có phần ngượng ngùng của tôi, như bị bắt chợt nhận ra đang nhìn lén mình, em khẽ nở nụ cười cũng có phần ngượng ngùng nhưng thoải mái hơn. Lạ thay, em cười sao lại tràn ngập những niềm vui khó tả đến thế. Các nỗi buồn liệu còn ở lại nơi khoé mắt đen ánh ấy, có vội chui ngược vào các ngóc ngách trong não bộ để vội trốn tránh đi thực tại. Niềm vui của em cũng đang khác đi với vũ trụ trơ trọi này nữa rồi.

I ordered myself a hot cup of Bac Xiu. Contrary to your emotional deposition, today I want to enjoy the unusual cold of Spring days in the midst of a bustling city in the far South. I wanted to contrast her feelings so that I might be able to gradually harmonize with the sadness she brought here, amidst a bustling scene of people coming and going. Her sadness is like a small highlight, like a shy spot among neon lights flashing fake joy. She is different from the world, and the world is the same with the bare universes. And, the moment she leans over to my side, I'm still immersed in her, my gaze still on the hot black cup on the table that has condensed black droplets on the crude metal filter. As for her, she turned her eyes to my bewildered, somewhat embarrassed face, as if caught suddenly realizing that she was peeking at her, she smiled slightly, which was also somewhat embarrassed but more comfortable. Strangely, her smile was filled with such indescribable joy. Whether the sadness remains in that dark corner of the eye, does it rush back into the nooks and crannies of the brain to quickly escape reality. My joy is also different from this barren universe.

Vẻ ngượng nghịu của bản thân đang muốn lan toả ra hết bầu không khí nhộn nhịp của quán cà phê. À, của cả hai chứ vì tôi thấy em cũng chợt quay qua chỗ khác và xoa mái tóc dài của mình. Trái tim tôi chợt xao động trước vẻ hồn nhiên ấy... một hành động nhỏ như thế cũng làm người bình thường thành một vị thiên sứ đang cứu rỗi những muộn phiền của nhân gian cơ đấy. Tách đen nóng đang nguội dần và cũng vơi đi một chút, nỗi u buồn trên gương mặt em cũng bớt đi đôi phần và vẻ tươi tắn của một cô gái vừa nhận được công việc mới để có bước tiến tới ước mơ của mình, nét tươi vui của một cô gái vừa ra trường đã có được công việc đúng như ngành nghề mình học. Vui lên nhé cô gái của tôi, phía trước còn những sự u uất và buồn tủi đấy, và em sẽ còn làm bạn với những giọt đen ánh nặng trĩu gánh lo ấy nhiều lắm.

My shy look is trying to spread out the bustling atmosphere of the cafe. Well, both of them because I saw her suddenly turn away and stroke her long hair. My heart suddenly fluttered at that innocence... a small act like that turns a normal person into an Angel who is saving the troubles of the world. The hot cup of black is cooling down and also lessening a bit, the sadness on her face also lessens a bit, and the freshness of a girl who has just received a new job to take a step toward her dream. The cheerfulness of a girl who has just graduated from school has got a job exactly like her field of study. Cheer up my girl, there is still melancholy and sadness ahead, and you will still be friends with those heavy black drops of worry.


"Anh về khi nào đấy, cứ lẳng lặng mà nhìn em thế à?"

"When will you come back, just keep looking at me like that?"


"Anh về hôm qua, vừa đúng lúc biết rằng có một cô gái nào đó sáng giờ cứ mông lung suy nghĩ về việc đi xin việc mà chả thèm nhòm ngó tới xung quanh"

"I came back yesterday, just in time to know that there is a certain girl who is thinking about applying for a job this morning without even looking around."


"Anh hay nhờ, còn dám theo dõi em cơ đấy, ai cho anh ngồi xa em như vậy. Lại đây"

"How interesting you are! You still dare to follow me, who let you sit so far away from me. Come here"


"Sau này còn trốn em đi xa nữa không?, Sau này còn bỏ em trơ trọi giữa vũ trụ này không?, sau này còn bắt em uống ly cà phê của anh nữa không?"

"Will you still hide from me in the future? Will you still leave me alone in this universe? Will you make me drink your coffee later?"


Một tràng những câu hỏi được em nói ra như bày tỏ hết nỗi lòng em giấu kín trong trí óc mình, em chôn giấu sâu tận trong tim của mình. Em ươm mầm tất cả những điều ấy đến tận bây giờ chỉ để nhận được tình yêu chân chính của mình, để gặp được người cùng mình trải qua những giọt đắng đầu môi ấy. Từng giọt đen ánh nặng trĩu giờ đang thấm tháp những vị ngọt dịu êm của bạc xỉu nóng và của tình yêu ở nơi thật xa. Tôi yêu em, đen nóng không đường.

A series of questions that she said as if expressing all the feelings she had hidden in her mind, she buried deep in her heart. She nursed all of these things until now just to receive her true love, to meet the person with whom she went through those bitter tears. Each drop of heavy black light is now imbued with the sweet sweetness of hot Bac Xiu and love in a faraway place. I love you, hot black without sugar.


Pic Credit: pinterest.com, hanvinhcoffee.vn

Author: Ha Yen

Source: nhungngontaydan.com


-----

Xem thêm một số bài viết khác về Real Bean Coffee:


Read more articles about Real Bean Coffee:






30 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page